Tôi gặp gỡ mọi người. Tôi quan sát họ. Tôi hỏi xem buổi sáng họ thức dậy lúc mấy giờ, họ làm nghề gì để sinh sống và chẳng hạn như họ thích ăn món gì tráng miệng. Tiếp theo đó, tôi nghĩ về họ. Tôi lại hình dung ra khuôn mặt, đôi bàn tay và thậm chỉ cả màu sắc đôi tất họ mang dưới chân. Tôi nghĩ đến họ suốt thàng tiếng đồng hồ, thậm chí hàng năm trời, thé rồi một ngày kia, tôi thử viết về họ
Anna GavaldaTôi thích những câu chuyện đơn giản, mà cụ thể là những mẫu chuyện ngắn, thê lương cũng được, hài hước càng tốt và châm biếm thì càng tuyệt. Tất cả hội tụ đủ trong “Giá đâu đó có người đợi tôi” của Anna Gavalda.
Nếu kỳ vọng quá nhiều vào cuốn sách với tựa đề rất chi là lãng mạn và hay ho này, người đọc có thể sẽ hơi thất vọng một chút. Muốn tìm kiếm những câu chuyện tình lung linh với những tình tiết có thể lấy nước mắt hoặc những khung cảnh văn học khiến bạn phải xuýt xoa mãi vì sự lãng mạn của nó thì tốt nhất đừng đọc “Giá đâu đó có người đợi tôi”. Không có cái gì gọi là lung linh và lãng mạn trong 12 câu chuyện này cả. 12 truyện ngắn trong cuốn sách này có thể gọi là “chuyện đời tự kể” cho dù chúng được dựng lên dưới ngòi bút của một nữ tác giả người Pháp! Có thể nói “Giá đâu đó có người đợi tôi” là một phòng triễn lãm những bức chân dung chân thật của những con người bước ra từ những câu chuyện rất đỗi đời thường.
Chúng ta có thể bắt gặp những tên tán gái điệu nghệ; những cô nàng xinh đẹp, bãn lĩnh nhưng vẫn đau đớn nhận ra tình yêu là thứ xa xỉ với họ, hay đâu đó là bà mẹ mừng rỡ trước đứa con chuẩn bị ra đời rồi lại ngậm ngùi nhìn người khác cầu chúc cho một điều không còn có thể diễn ra; hoặc ở kia là chàng binh nhì thô kệch nhưng lại mang trong mình một nỗi đơn độc và ký ức rõ ràng về một cô bé gái tuổi 12, hay một lúc nào đó là cặp tình nhân lạ lùng mang trong mình những kỷ niệm không bao giờ có thể quên ở thời quá khứ nhưng trong hiện tại, họ sinh ra không để dành cho nhau. Rồi cũng có thể bạn sẽ bắt gặp những cô gái Pháp giỏi giang, mắc kẹt trong cái nghề mà mình không muốn làm, cô đơn, mệt mỏi với cuộc đời và điều đáng sợ hơn là cô độc trong chính gia đình của mình. Và rồi cuối cùng bạn cũng sẽ bắt gặp hình ảnh của tác giả, được khắc họa một cách hài hước và đầy châm biếm trong truyện ngắn cuối cùng.
Cái làm tôi cảm thấy thú vị trong “Giá đâu đó có người đợi tôi” là ở chỗ nó mang một cách viết tưng tửng, tưởng là ngẫu hứng nhưng thật chất lại là sự lựa chọn một cách kỹ càng từng câu chữ, chỉ một người luôn nghĩ vê nhân vật của mình, suy tư cho tình cảm của con người thật nhiều mới có thể diễn tả một cách hài hước nhưng vô cùng cay đắng trong từng lời nói, từng hành động của nhân vật. Thú vị, hài hước và châm biếm nhưng cũng sẽ lấy đi nước mắt của những ai thấy được đằng sau cái vẻ bóng lộn và hào nhoáng của cuộc đời còn có những nỗi lòng khác, những khía cạnh khác. Cuộc đời là vậy, đẹp đẽ nhưng không công bằng, cái chúng ta có được chưa chắc đã là cái chúng ta mong muốn; nhưng tất cả phụ thuộc vào chúng ta, chấp nhận hay không chấp nhận mà thôi!
Tôi đã nhìn thấy chính mình trong từng câu chuyện của Anna Gavalda. Khi thì thế này, khi thì thế khác, tuy đó không phải là tôi nhưng rốt cuộc lại phản ánh chính xác những gì tôi đang suy nghĩ. Quả thật, khó thể nói được truyện ngắn nào đã lôi cuốn tôi hay toàn bộ quyển sách đã để lại trong đầu tôi những điều khó có thể phủ nhận.
Có người thích, có người không thích cuốn sách này, đó là lẽ đương nhiên, nhưng tôi mong những ai không thích nó hãy đọc nó lại một lần nữa. Hãy nằm dài thư giãn trên chiếc giường của mình, tai có thể nghe những bản nhạc nhẹ nhàng yêu thích. Hãy đừng đọc để cố lấy nội dung của quyển sách mà hãy cứ để chúng từ từ đến với bạn, hãy thưởng thức nó một cách từ từ nhưng đang xem một bộ phim ngắn. Rồi bạn sẽ thấy ở “Giá đâu đó có người đợi tôi” có những mảng sáng rực rỡ của một bầu trời xám mùa đông.
“Giá đâu đó có người đợi tôi… Kể ra ước mong này cũng đâu có gì là phức tạp”*
*: một câu trích từ truyện ngắn Về Phép
PS1: Ai cần biết thông tin về tác giả thì bấm vào đường link tôi để trong phần quote của cô ấy nhé!
PS2: Cái tựa tiếng Việt hay như vậy đấy chứ cái tựa tiếng Anh dở muốn chết luôn! Tựa tiếng Pháp của quyển này là Je voudrais que quelqu'un m'attende quelque part, không biết tiếng Anh có dịch trực tiếp từ cái cụm đó ra không, tôi nghi lắm vì tựa tiếng Anh nó là thế này: I Wish Someone Were Waiting for Me Somewhere, tôi thấy không còn gì dở hơn!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét