30.6.13
Sài Gòn, anh yêu em...
Như vậy, chính thức tôi đã đặt chân đến Sài Gòn, mảnh đất mà trong những năm đầu đại học tôi thường tưởng tượng rằng mình sẽ sống và làm việc tại đó, nhưng rồi, phải đến sau 7 năm mơ ước và mong đợi, giờ phút này tôi mới có cảm giác mình đã đặt được bước đầu tiên đến với khát vọng của mình. Có những khoảng thời gian tôi phải thỏa hiệp nhưng đâu đó trong trí óc và cả trong trái tim tôi, luôn có một chút gì đó âm ỉ về miền đất này, và bây giờ, tôi đã thật sự ở đây.
Như vậy, tôi đã gạch thêm cho mình một điều trong danh sách 100 việc phải làm trước tuổi 30 do chính mình lập nên. Một chút vui và cũng có một chút mơ hồ. Những ngày đầu ở thành phố này không làm tôi phải khó nghĩ hay buồn bã. Tất nhiên vẫn có nỗi buồn của nhớ nhà và bạn bè nhưng chỉ cần ngồi lên chiếc xe máy, đi loanh quanh trên những con đường (thật ra là chỉ một hai đường) cũng khiến làm tôi trở nên phấn khích một cách kỳ lạ. Nó như một cơn nghiện bất chợt ập tới và làm tôi thêm vững tin vào những gì của ngày mai.
Tôi đã 25 tuổi, tôi tự tin là mình vẫn còn trẻ nhưng khi nhình lại những người tôi mới gặp, những người tôi sẽ làm việc cùng, tôi cảm thấy mình thua họ quá nhiều và tôi biết mình đã quyết định đúng đắn khi thay đổi, tôi cần phải bước tiếp thật nhanh và học thật nhiều, so với những gì đã dự định, tôi đang bước chậm lại, về một phương diện nào đó, điều này không thật sự tốt.
Nhiều người bạn của tôi hỏi rằng vào Sài Gòn để làm gì sau khi bỏ lại sau lưng những công việc tốt với mức lương tương đối khá tại quê nhà để chạy theo một điều gì đó không rõ ràng. Đối với tôi, những gì tôi hình dung về mình trong 5 năm tới đã trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết, tôi đã không còn mơ hồ khi tự hỏi bản thân rằng mình muốn điều gì. Tất cả bây giờ chỉ còn phụ thuộc vào nỗ lực của chính bản thân tôi mà thôi.
Tôi biết Sài Gòn là đông đúc, là xô bồ, là phức tạp và không phải là vùng đất của những bình yên. Thế nhưng, tôi có cảm tình với thành phố này, tôi say đắm với cái không khí luôn không ngừng chuyển động của nó. Chính điều này, cho tôi cảm giác mình vẫn đang tồn tại.
Location:
Ho Chi Minh City, Vietnam
18.6.13
Ứng dụng smartpone, phương thức mới để các nghệ sỹ quảng bá sản phẩm của mình
Một trong những lợi ích mà Internet mang lại chính là cơ hội được quảng bá những gì chúng ta có đến một đại bộ phận công chúng có chung sở thích và suy nghĩ. Tôi thấy rằng đây quả thật là một cơ hội lớn cho giới nghệ sỹ nói riêng và người của công chúng nói chung có thể tiếp cận với người hâm mộ của mình dễ dàng hơn và tức thời hơn.
Việt Nam đang là một thị trường tiềm năng cho điện thoại smartphone, theo thống kê từ Ericsson ConsumerLab, đến hết năm 2012, có 21% lượng người dùng tại Việt Nam sử dụng điện thoại thông minh. Điều này đồng nghĩa với việc gia tăng sự tiếp xúc của người dùng với thế giới số và nội dung trên internet thông qua các ứng dụng và mobile web browsers; và gia tăng không chỉ cơ hội quảng bá mà còn là cơ hội kiếm tiền cho các nghệ sỹ, đặc biệt là những "ngôi sao" lớn. (trong entry này tôi không đề cập đến cá nhân và doanh nghiệp)
Một ví dụ gần đây nhất và nổi bật nhất chính là "ông trùm" nhạc Rap người Mỹ Jay-Z, đức lang quân của cô nàng bốc lửa Beyonce, sẽ bắt tay với đại gia Samsung trong chiến dịch quảng bá cho album mới mang tên Magna Carta Holy Grail; theo đó, SamSung sẽ mua trước 1.000.000 album của nam ca sỹ người da màu này với giá $5/album và cung cấp miễn phí cho người dùng smartphone của Samsung, 3 ngày trước khi album được chính thức ra mắt thị trường, thông qua một ứng dụng viết riêng cho các Smartphone của SamSung. Bên cạnh đó, nhãn hàng này cũng sẽ tham gia vào các chiến dịch quảng bá album mới của Jay-Z. Chưa cần biết album mới của Jay sẽ hay đến mức độ nào, nhưng ngay từ khi album còn chưa ra mắt công chúng thì anh đã bỏ túi 5 triệu USD. Đây quả là một con số ấn tượng trong thời buổi buôn bán nhạc ảm đạm như hiện nay. Đây quả là một ví dụ rõ ràng cho những nghệ sỹ nổi tiếng để có thể tiếp cận người hâm mộ và kiếm tiền từ những ứng dụng của smartphone. Một bước đi thông minh và có lợi cho cả Samsung lẫn Jay-Z, chàng ca sỹ này bán được nhiều album hơn, kết nối với người yêu thích nhạc của anh nhanh hơn, tức thời hơi; còn Samsung có thể bán được nhiều hơn và tiếp cận được nhiều khách hàng hơn cũng như tăng được lợi thế cạnh tranh với Itunes Store của Apple. Tất nhiên, ở một phương diện khác, người nghệ sỹ đó phải có mức độ nổi tiếng đủ cao để hấp dẫn các đại gia công nghệ bỏ tiền vào đầu tư và có được lượng người hâm mộ đủ lớn để có thể giúp họ sinh lời.
Ngoài ra, có thể bạn không phải là một ngôi sao lớn như Jay-Z nhưng vẫn có những cách khác để tiếp cận công chúng thông qua các ứng dụng của smartphone. Lấy ví dụ như trường hợp của Britney Spears, cô công chúa nhạc pop và nhóm quản lý của mình đã tạo ra một ứng dụng cho người sử dụng Iphone mang tên "It's Britney". Người hâm mộ cô ca sỹ này có thể tải ứng dụng này miễn phí trên Appstore và cập nhật những tin tức mới nhất về các hoạt động âm nhạc và các dự án của Britney Spears một cách nhanh nhất.
Thông qua ứng dụng này, Britney có thể gởi đến người hâm mộ của cô những tin tức âm nhạc liên quan đến album mới hoặc thông tin về các liveshow; update các hình ảnh đời thường hoặc các photoshoot chuyên nghiệp. Người dùng còn có thể được nghe những bản nhạc miễn phí trong các album trước đây của Spears. Đây quả là cách giao tiếp thông minh với những người yêu mến cô ca sỹ này.
Vậy những nghệ sỹ Việt Nam học được những gì từ các trường hợp trên? Đối với các nghệ sỹ lớn với số lượng người hâm mộ đông đảo, họ có thể bắt tay với các nhãn hàng điện thoại hay tự mình xây dựng một ứng dụng cho smartphone để có thể tự bán nhạc của mình trực tiếp đến người hâm mộ, hay có thể quảng bá các thông tin của mình một cách hiệu quả đến công chúng mà không phải bỏ ra một chi phí quá lớn. Đối với các nghệ sỹ tiềm năng đang cần một bước đột phá, việc xây dựng các ứng dụng để giao tiếp với người hâm mộ và cho họ thấy tài năng của mình cũng là một ý tưởng tốt cần được xem xét. Chi phí để tạo nên một ứng dụng và đưa nó lên Appstore hay Google Play là không hề lớn. Với một chiến lược quảng bá phù hợp, nội dung cập nhật thường xuyên và hấp dẫn, là có thể cung cấp được cho công chúng mục tiêu nhiều cách thức để có thể biết đến người nghệ sỹ.
Tôi vẫn mong có ngày mình sẽ tải được về một ứng dụng âm nhạc của Hồ Ngọc Hà để có thể cập nhật tin tức từ cô ấy một cách nhanh chóng. Trong thời đại này, ai tạo ra thông tin trước, thường có lợi hơn những người còn lại.
4.6.13
[Photo of the week] Twins by Đỗ Mạnh Cường
Twins, a set by Cường Đỗ Mạnh on Flickr.
Huy và Hùng là hai anh em song sinh cùng bị bạch tạng toàn phần. Nhà có 5 anh chị em, lại nằm giữa vùng lũ, gần như năm nào cũng bị ảnh hưởng nên tài sản quý giá nhất trong nhà là chiếc tivi màu CRT. Ngôi nhà mới xây năm 2011 bằng tiền của các nhà hảo tâm đến nay vẫn chưa có cửa, mà cũng chẳng cần cửa.
Năm nay đã 11 tuổi, hát rất hay, trong xã có đám cưới là lại đến hát và được người ta cho tiền - hai em cũng đang học lớp 5 trường làng nhưng theo lời thầy cô giáo, 2 em chỉ theo học để được hòa nhập với cộng đồng chứ không tiếp thu được kiến thức do thị lực quá kém, và hết cấp tiểu học hai em cần được hưởng chế độ giáo dục đặc biệt dành riêng cho trẻ khiếm thị.
Nhưng lo ăn, lo trả nợ còn chưa xong ...
Tôi biết đến bộ ảnh Twins của anh Đỗ Mạnh Cường trên diễn đàn Tinhte.vn cách đây không lâu và đây thật sự là một bộ ảnh để lại trong tôi một ấn tượng cực lớn. Từng khung hình, từng khoảnh khắc mà anh Cường chụp Huy và Hùng đã làm tôi xúc động đến nghẹt thở. Tôi không phải là người rành về bố cục, ánh sáng nhưng nhìn vào những bức ảnh sinh động này tôi vẫn có thể cảm nhận được tình cảm và công sức mà anh đã bỏ ra. Và quan trọng hơn cả, anh đã cho người xem thấy được những phút giây hằng ngày của một cuộc sống còn đầy khó khăn, vất vả và bệnh tật của hai em nhỏ Huy, Hùng. Hy vọng trong số những bạn đọc và người xem ảnh có khả năng để giúp đỡ và hỗ trợ hai anh em Huy và Hùng để hai em có thể tiếp tục chặng đường mưu sinh của mình.
Như lời tâm sự của anh trên trang viahe.org, Twins là bộ ảnh tư liệu được anh chụp trong năm 2013 sau một thời gian gặp gỡ, tiếp xúc và đi cứu trợ lũ lụt tại một xã nghèo tại Hà Tĩnh, nơi hai anh em mắc chứng bệnh bạch tạng toàn phần, Huy và Hùng sinh sống.
Đây là phần đầu tiên của bộ ảnh, hy vọng rằng anh sẽ có những tấm ảnh giàu cảm xúc và tuyệt vời cho lần sau và cũng mong rằng sẽ có thật nhiều người có khả năng để giúp đỡ Huy và Hùng.
3.6.13
[Tập viết] Niềm tin
Trong các cung hoàng đạo, tôi thuộc cung Hổ Cáp hay còn gọi là Bọ Cạp, theo những gì tôi đọc về cung hoàng đạo này thì những người thuộc cung Hổ Cáp có xu hướng đa nghi và đối với họ niềm tin không phải là thứ dễ dàng trao đi. Trước đây tôi vẫn hay cho rằng điều này khá đúng và một số người tôi quen cũng nhận xét về bản thân tôi như vậy, họ cho rằng tôi chưa bao giờ tạo cho họ cảm giác rằng tôi thật sự tin tưởng họ. Nhưng gần đây, nhìn lại những gì mình đã trải qua, tôi cảm thấy, mình thật sự đã đặt lòng tin vào rất nhiều người, và đôi lúc đó là những hành động không mấy khôn ngoan. Đối với thế giới bên ngoài, tôi "lên gân" nhiều nhất có thể để người ta nhầm tưởng rằng mình là một kẻ dễ hoài nghi, điều đó đôi khi tạo ra một cái vỏ tốt để bảo vệ tôi, nhưng kỳ thực, cái giây phút người khác nghĩ như vậy, tôi đã tin tưởng họ mất rồi.
Đôi lúc tôi tự cười thầm sự xuẩn ngốc của mình khi dễ dàng tin tưởng một ai đó, tin vào những điều họ nói và những việc họ làm để rồi sau đó cảm thấy bị tổn thương khi biết rằng mình bị lừa dối. Nhưng điều đáng nói là tôi thường không học được gì nhiều sau những sai lầm ấy. Tôi cứ thấy mình hết lần này đến lần khác, rơi vào cái vòng quẩn quanh ấy. Tin tưởng rồi thất vọng, tin tưởng và hạnh phúc. Nó giống như một khúc nhạc đời may rủi, khi mà mọi thứ đều ở ngưỡng 50-50, có thể lúc này đây tôi đang bị người khác lừa gạt, nhưng rồi sau đó, tôi biết rằng mình đã đặt niềm tin ở đúng chỗ, đúng người. Đó cũng chính là lý do tôi dễ dàng tin tưởng người khác bởi tôi không muốn đánh mất cơ hội có được một niềm tin đúng đắn.
Chọn lựa để tin tưởng người khác là một chọn lựa khó khăn và tôi luôn phải suy nghĩ, đôi khi là quá nhiều về việc làm thế nào để tin người khác. Sự đổ vở trong niềm tin thường đi kèm với cảm giác đau đớn và sự tổn thương, nhất là khi nó đến từ những người mà tôi nghĩ là bạn. Bởi một khi tôi nghĩ ai đó là bạn, tôi dễ đánh mất bản thân mình thường ngày, tôi dễ dàng đặt niềm tin của mình vào người đó hơn và tôi cũng dễ dàng đi vào cái mê lộ của tình bạn và sự ảo vọng. Nhìn lại những gì đã qua, thường những người gây ra sự rạn nứt trong niềm tin lại là những người tôi nghĩ là thân thiết và quan trọng. Điều khiến tôi không bao giờ cảm thấy hết kinh ngạc là chỉ phút trước thôi họ là những con người hoàn toàn khác mà sau đó, chỉ trong một khoảnh khắc, những ván bài được lật ngửa và chúng tôi trở thành những người xa lạ. Buồn bả ư? Hẳn rồi. Liệu rồi tôi có dễ dàng vượt qua được trở ngại và khó khăn này hay không? Câu trả lời luôn là có, có thể sớm hoặc muộn, nhưng rồi tôi vẫn tìm cho mình cách để đi qua những sự thất vọng và tiếp tục cuộc hành trình đi tìm những người mình có thể tin tưởng.
Trong những chặng đường tới đây, tất nhiên việc tôi bị người khác lừa là chuyện khó tránh khỏi cho dù đó là về mặt vật chất hay tinh thần, bởi tôi biết mình luôn có xu hướng tin vào người khác. Có thể có người cho rằng tôi ngốc nhưng đây là cách sống mà tôi lựa chọn. Tôi vẫn tin rằng, ở người khác, có những điều đáng để cho chúng ta tin tưởng và nếu lỡ như việc tôi làm là sai lầm ngay từ đầu, thì ít nhất ra, tôi đã đủ can đảm để đặt niềm tin ở một người nào đấy, cái cảm giác đau đáu vì không biết liệu mình có nên tin tưởng con người này hay không lúc nào cũng mệt mỏi. Có thể tôi sẽ đánh mất niềm tin nhiều lần trong đời, có thể tôi sẽ đau khổ nhiều lần trong cuộc sống, nhưng điều đó ít nhiều cũng mang lại cho tôi cảm giác mình đã học được một điều gì đó và mình thật sự đã tin tưởng ai đó. Nghĩ như vậy khiến tôi dũng cảm đối mặt với cuộc sống hơn một chút. Tin tưởng một ai đó, thật sự là một cảm giác tuyệt vời.
PS: Viết bậy bạ như vậy, cuối cùng chỉ muốn nói với riêng "bạn" rằng, hãy đừng thôi tin tưởng. Chúng ta còn một cuộc đời dài phía trước và những gì đang diễn ra, thật sự là một trải nghiệm.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)