6.2.12

Niềm Tin

Tôi nhớ khi làm việc tại công ty cũ cách đây một năm, có một đồng nghiệp trong quá trình làm việc đã có một câu nói đùa; mà sau đó trở thành câu nói yêu thích của cả phòng trong suốt thời gian sau đó. Câu nói đó như thế này: "Em tự tin vào bản thân em nhưng người khác không ai tin em cả". Quả thật khi nghe xong, cả phòng tôi ai cũng bật cười trong cuộc họp. Tôi thật sự không có suy nghĩ nhiều về câu nói đó, bởi với tôi, nó cũng giống như một lời khẳng định khác về sự tự tin của con người mà thôi. Thế nhưng gần đây, khi đọc một số tiểu thuyết, tôi bất chợt nhớ lại câu nói này; và nó để lại cho tôi một ấn tượng khác.

Tự tin vào bản thân ở đây cũng giống như một niềm tin, niềm tin vào chính khả năng của mình. Niềm tin vào chính mình, từ đó tạo nên sức mạnh để có thể tự khẳng định rằng mình hiểu rõ bản thân mình, bởi muốn "tin" thì phải "hiểu" mà thậm chỉ là phải "hiểu tường tận". Như vậy phải chăng chúng ta chỉ có thể tin tưởng một điều gì đó khi chúng ta biết rõ về sự vật, sự việc đó? Và chỉ chúng ta tin tưởng điều đó, niềm tin ấy sẽ cho chúng ta những sức mạnh lớn lao mà không phải ai cũng có thể hình dung được? Tôi đã tự đặt những câu hỏi hỏi này cho chính mình và bản thân tôi thật sự không thể trả lời.

Tôi biết niềm tin là thứ sức mạnh "huyền bí" không gì có thể diễn tả. Nó mang lại cho những người tin tưởng tuyệt đối vào niềm tin đó khả năng, sức chịu đựng và sự bền bỉ để đạt đến mục tiêu họ tin tưởng hoàn toàn. Vậy cội nguồn của sức mạnh đó ở đâu? Chỉ đơn giản là chọn cho mình một mục tiêu, một lý tưởng, một tín ngưỡng, một con người và đặt trọn "niềm tin" của mình vào đó và chúng ta sẽ có được sức mạnh?

Niềm tin có thể giúp những con người nhỏ bé, yêu đuối, bị phân biệt và đối xử có đủ sức mạnh để "đứng lên" và "cất tiếng nói" của mình. Niềm tin có thể giúp một người dành ra cả đời đi khắp năm châu bốn bể để truyền bá những tư tưởng mà anh ta tin tưởng. Niềm tin có thể bắt nguồn từ những lời hứa và những người tạo nên niềm tin sẽ mang  theo những lời hứa và niềm tin đó đi hết cuộc đời của mình với sự nhẫn nại, kỹ càng và bí mật đến khó tin. Niềm tin cũng có thể giúp những kẻ bình thường đủ can đảm và điên rồi để điều khiển hai chiếc may bay đâm thẳng vào tòa tháp đôi thương mại lớn nhất thế giới cách đây 11 năm. Niềm tin cũng có thể giúp cho những kẻ cầm đầu một chế độ phân biệt chủng tộc, diệt chủng và điều hành nó kéo dài hàng chục năm trời trên sự thống khổ đến tận cùng của một thế hệ người.

Vậy rốt cuộc, niềm tin là thứ tốt hay xấu? Tại sao cùng một lúc nó có thể mang đến những điều vừa tốt đẹp, vừa kinh khủng nhường ấy? Có thể "niềm tin", về bản chất chẳng tốt cũng chẳng xấu, đơn giản nó chỉ là một trạng thái của con người, điều quan trọng ở đây là chúng ta chọn tin vào điều gì.

Tôi nghĩ, dù là ai, dù có lần tuyên bố "tôi không tin vào bất cứ điều gì cả" thì cũng phải có cho riêng mình một niềm tin vào một điều gì đó. Đến một độ tuổi nào đó, tất cả chúng ta cũng sẽ tìm cho mình một điều gì đó để tin tưởng. Điều quan trọng là chúng ta sống với những niềm tin đó như thế nào? Nó có đủ để chúng ta "tin" và người khác cũng "tin"? Mà như thế liệu có quan trọng gì hay không? Bởi "niềm tin" là thứ riêng tư của từng người, phải không?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét