Tự do là gì? Đôi lúc tôi tự hỏi.
Tự do có phải là: trạng thái được làm bất cứ những gì do chính suy nghĩ của bản thân điều khiển mà không chịu tác động hoặc chi phối từ bất kỳ tác nhân nào.
Nhưng liệu như vậy có đủ và đúng? Chẳng phải suy nghĩ của chúng ta không ít thì nhiều đều nhận được sự tác động từ môi trường, từ suy nghĩ, từ hành động và cả từ cảm nhận của con người, sự vật xung quanh chúng ta hay sao? Vậy rốt cuộc thì có bao nhiêu người có thể được coi là tự do khi họ làm tất cả mọi việc dưới suy nghĩ và quyền quyết định của chính bản thân họ mà không hề chịu tác động của bất kỳ tác nhân nào? Và bao nhiêu người có thể phân biệt được những điều đó?
Hay tệ hơn là tất cả chúng ta đều luôn mắc kẹt trong cái mạng lưới tác động qua lại lẫn nhau ấy mà không mảy may biết được rằng mình đang sống trong một chuỗi kết nối của các mối quan hệ xã hội. Liệu chúng ta có thể “tự do” khi ngày qua ngày đều nhận được sự tác động vô hình của các mối quan hệ gia đình, bạn bè, đồng nghiệp và thậm chí từ cả những người xa lạ. Và nếu thật sự, chúng ta không thể “tự do” từ gốc thì liệu chúng ta có đang “tự do”?
Làm những điều mình muốn được gọi là “tự do” hay làm những gì mình nghĩ là mình muốn mới là “tự do”?
Có đôi lúc tôi nghĩ, đã bao giờ tôi “tự do” quyết định một điều gì đó mà không cân nhắc đến những mối tác động mà quyết định đó có thể mang lại hay tác động của nó đến những mối quan hệ mà tôi đang có hay chưa? Thật sự, tôi không thể phân định rạch ròi điều đó!
Thật tuyệt khi bạn có thể “tự do” làm một điều gì đó đúng không? Không cần quan tâm đến những tác động qua lại của các chuỗi kết nối mà bạn vô tình mắc vào trong cuộc sống vốn dĩ đã phức tạp này. Không cần để ý đến những gì được và mất từ những việc làm đó. Tự do, nghe có vẽ thật gần gũi, nhưng thật sự mấy ai có được điều đó?
Trời đang mưa và bây giờ đã là hai giờ sáng! Tự do đã dẫn tôi đến với những dòng điên loạn này đây
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét